- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp.
- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
- Không sao, anh cứ tiếp tục đi. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý.
Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. - Nghe này Josh, khi giao cho cậu dự án đó, tôi đã không giới hạn thẩm quyền giải quyết công việc cho cậu. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm.
Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty.
Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. "À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu - Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.