Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Để thấy những thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nhau, ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kỹ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ mũi dắt đi. Rồi, mẹ cứ đi ngủ đi.
Dù không phân biệt rành mạch được tiếng nào là của chim trên cây ngoài trời và chim trong lồng. Này, mày bóc cho chú bao thuốc. So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi.
Phải tập trung vào học. Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn. Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận.
Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu. Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu. Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi.
Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy. Bây giờ là 12h26 đêm. Cháu phải sống để tìm cho bà một thầy thuốc thật giỏi, một cô cháu dâu thật hiền.
Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ. Hắn cũng đang không cảm nhận được. Nhưng lí trí không cho phép.
Mẹ không giúp được tôi đâu. Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ. Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có.
Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương. Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp. Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không.
Đó là một số dòng suy tưởng cách đây vài năm của tôi. Việt Nam chơi trận này hay và nhanh hơn trận với Thái. Phim chưa hết thì vợ gã đón con về.
Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó. Có người quay lưng lại ngắm hoa. Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi.