” Bạn không thừa nhận câu trả lời của nó. Bạn cũng có thể kết hợp kỹ thuật này với những mệnh lệnh gắn theo, được để trong dấu ngoặc đơn. Tình huống này tương tự như khi ai đó bối rối với một câu đùa nhưng lại giả vờ rằng mình nghĩ câu đùa đó thật buồn cười.
Có vô vàn những trường hợp bị đột quỵ ngay trên đường phố đông đúc nhưng mọi người vẫn thản nhiên đi qua. Điều này càng có ý nghĩa hơn khi Việt Nam đã là thành viên chính thức của WTO, khi chúng ta tiếp xúc nhiều hơn với thế giới bên ngoài, thế giới của ngôn ngữ cử chỉ. Cách tốt nhất để làm cho ai đó tin bạn là bạn phải tin người đó.
Anh sẽ giúp chính mình thoát khỏi đau khổ và anh có thể (tiếp tục cuộc sống của mình khi chuyện này đã kết thúc). Bộc lộ nét mặt trước câu: “Tôi rất khó chịu” sẽ không chứng tỏ đó là nói dối. Nhấn vào ăn cắp giúp chúng ta biết rằng ăn cắp là một đặc tính của cô gái.
“Tôi không biết liệu có phải anh đang nói dối không. Tuy nhiên, sự dửng dưng của họ nhanh chóng nhường chỗ cho mối lo lắng, vì lúc này họ đang gặp phải vấn đề khác quan trọng hơn. ” Vì ông chỉ có một mẫu duy nhất nên ông ấy cần có đơn đặt hàng.
Nếu ai đó lắc đầu theo hướng xác nhận trước khi hoặc ngay khi lời nói buông ra, thì đây là một dấu hiệu tích cực chứng tỏ người đó nói thật. Nếu bạn nói rằng nó đẹp, cô ấy sẽ kể về số tiền. Hành động này rất khác biệt – và không nên nhầm với động tác hơi nghiêng đầu về một bên.
Cũng cần lưu ý những lời chỉ trích kịch liệt mà người đó nhắc đi nhắc lại để khẳng định quan điểm đã nêu. Nó đem lại những kết quả khác nhau tùy vào từng tình huống cụ thể. Trong trường hợp này, “nịnh bợ sẽ không đưa bạn tới đâu cả” đúng là sự thật đấy.
Dĩ nhiên, người đó sẽ bị kích động và trở nên cục cằn. Kịch bản A: Bạn đưa xe hơi của mình tới chỗ thợ sửa chữa và người đó bảo chiếc xe sẽ được sửa xong vào thứ sáu. Một người quen của tôi từng làm việc cho phòng nhân sự của một công ty tài chính lớn rất thích phương án này.
Sau khi nghe tin, hai anh chàng phản ứng như sau: Bạn bè của anh có người nào từng ăn cắp trong các siêu thị không? Tuy nhiên, nếu bạn nói…
Vì chúng ta không thể suy nghĩ mạch lạc và truyền tải những suy nghĩ đó hiệu quả nên hai ngày sau chúng ta mới nghĩ ra những gì chúng ta nên nói. Người đó hơi xoay người hoặc hoàn toàn tránh xa hoặc đứng né hẳn đi. Người đó có thể cản trở, gây cho bạn ấn tượng rằng suy nghĩ của người đó được dàn dựng lên.
“Câu hỏi của anh là những gì anh biết là sẽ diễn ra, phải vậy không?” Nhưng chúng cực kỳ thích hợp khi xem xét tình huống. người đó cảm thấy rằng việc đó then chốt, có nghĩa là nó quan trọng hơn thực tế; và