Đó là cái lẽ nhân nào quả nấy. Những vật này đều giúp tôi sống một đời sống phong phú, đầy đủ sung sướng. Truyện ông kể lại như vầy:
Ngay lúc đó, tôi nắm chặt tay, thề một cách quả quyết đến nỗi mong tay đâm sâu vào da thịt, đến nỗi thấy lạnh mình, mồ hôi chy ròng ròng theo sống lưng. Phải, nếu ta có những tư tưởng vui vẻ thì đời ta sung sướng, có những tư tưởng hắc ám thì đời ta khốn khổ, có những ý nghĩ sợ sệt thì ta sẽ sợ sệt. Dù bạn có do bẩm tính hoặc do giáo dục đi nữa, thì một đạo nào, dù bạn có hoài nghi mọi tin tưởng đi nữa, thì cầu nguyện cũng giúp bạn được nhiều hơn bạn ngờ, vì cầu nguyện là một thực tiển.
Mà thiệt ra - lời bà nói- nếu quân Lùn không tấn công Trân Châu cảng và làm cho tôi xúc động mạnh tới nỗi khỏi bệnh, thì có lẽ đời tôi tuy sống cũng như chết. Tôi biết những người da trắng mà y đã kể tên. Không bao giờ tôi được dự những đám hội hè, vui vẻ trẻ trung.
Sống một ngày là một ngày hấp hối. Muốn tìm được hạnh phúc thì chúng ta phải theo cách hiệu nghiệm đó. Nhưng tôi không nóng nẩy và luôn luôn nhớ lời khuyên của bác sĩ: "Mỗi lần chỉ có một hột cát xuống thôi.
Đừng bao giờ nói: "Ngó cái khăn kỳ cục mà chị Sue gởi mừng năm mới chúng ta? Chị ấy đan lấy để khỏi mất một xu nào hết đây mà". Như nhạc phụ tôi, ông Henry Price chẳng hạn, ông rán sống theo đạo: "kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân" [25] và không thể có một hành động ti tiểu, ích kỷ hoặc bất lương được. Ngày giáp lễ Giáng sinh, tôi ở sở ra hồi ba giờ chiều và thơ thẩn trên đại lộ thứ 5 để tìm sự khuây khoả.
Tôi cám ơn Chúa đã cho tôi ăn nhiều lễ Giáng sinh rực rỡ, giữa gia đình đầm ấm, hồi thơ ấu. Bạn xả hơi ra sao? Bạn bắt đầu để cho tinh thần nghỉ ngơi hay để cho thần kinh hệ nghỉ ngơi trước? Cả hai cách đều không được. Mỗi ngày làm một việc thiện để làm nở một nụ cười trên môi người quanh ta.
La Rochefoucould nói: "Kẻ thù của ta xét ta đúng hơn tự ta xét ta". "Tôi theo quy tắc đó liền và luôn từ bấy tới nay. Tôi bắt đầu lo không khéo đến phải bán hay đóng cửa xưởng chữa xe hơi của tôi.
Con cầu Ngài giúp con, thương con. Thần kinh họ đương bị kích thích dữ". Tôi sống để suy nghĩ những việc đã làm; để mà hối tiếc đã làm bậy; đắn đo đến những câu đã nói để tự trách mình sao chẳng nói thế này, thế nọ, có hơn không?
Tôi làm gì lúc ấy? Tôi hay tin chiều thứ Bảy. 000 thùng lúa, khiến giá lúa phải tăng lên. Hồi nhỏ tôi thành tâm muốn trở nên một nhà truyền giáo ở phương xa.
Vậy bác sĩ Adler khuyên ta mỗi ngày làm một việc thiện. Tôi nhiều lần đứng trong Công viên Quốc gia Jasper ở Gia Nã Đại, chiêm ngưỡng vẻ đẹp xán lạn của một trong những ngọn núi đẹp nhất Mỹ Châu. Làm sao giải quyết được bây giờ? (Xin viết những câu trả lời xuống dưới đây?).