Những câu hỏi kiểu như vậy bắt đầu xuất hiện trong đầu tôi khi tôi nghiên cứu những người như ông Henry Ford. Như ngọn gió đưa con tàu này sang hướng Tây, còn con tàu khác lại sang hướng Đông, quy luật tự kỷ ám thị có thể dâng bạn lên cao hoặc nhấn chìm bạn xuống, phụ thuộc vào việc bạn dương buồm suy nghĩ của mình như thế nào. Đọc, và hiểu rằng: bạn đã đặt bước đầu tiên trong những bước phải đi trên con đường biến ý nghĩ thành hiện thực.
Điều đó diễn ra như thế nào? Khoa học vẫn chưa biết được nó nằm ở đâu, nhưng thực ra điều đó cũng không quan trọng. Tôi muốn chứng minh rằng tôi tin Cha và tin bài nói của người, và vì thế tôi sẽ đưa Cha một triệu đôla.
Ngài Lincoln, tôi ước ao rèn luyện cho mình sự công bằng, tính chịu đựng, sự khôi hài, nhân tính và kiên nhẫn - tức là tất cả những đặc điểm tập trung cao độ trong tính cách riêng của ngài. Trong câu chuyện về Tuyên ngôn độc lập có thể tách ra rất rõ. Mà còn có cả cái chết nữa chứ - họ cũng cần phải đề cập đến nó, phải dành dụm để trả tiền chỗ ở nghĩa địa và làm tang lễ.
Tự kỷ ám thị là trung tâm kiểm soát, nhờ đó mỗi cá nhân có thể theo ý mình gieo cho tiềm thức những ý nghĩ đáng có. Nhưng ông không phải là kẻ ngu dốt. Một cô bé lai đen bước vào và dừng lại ở cửa.
Chưa nói đến việc thuê công nhân cho những con tàu ấy. Chế ngự được điều ác nói trên phức tạp hơn nhiều, bởi vì nó đánh vào ý chí mà bạn thậm chí còn không nghi ngờ gì về sự tồn tại của nó, kể cả khi bạn ngủ lẫn lúc bạn thức. Ba bài tập đơn giản sẽ biến bạn thành ông chủ biết tự kỷ ám thị.
Tự đánh lừaằ mình như vậy rất đơn giản, nếu như bạn đã có được những đối tượng vật chất mà bạn cần khi đi vào tiềm thức. Chúng ta chỉ có một sự lựa chọn: chiến thắng hay là chết. Nhưng tôi có thể làm được gì? Tôi cần truyền cho con tôi mong muốn giống tôi - tìm ra cách thức và phương tiện đưa được âm thanh vào não mà không cần qua tai.
Bây giờ chúng ta sẽ đặt nền móng để hiểu một hiện tượng hết sức quan trọng trong cuộc đời này: tại sao nhiều người ôhạnh phúcằ trong khi những người khác, không thua kém về khả năng, mức độ chuẩn bị, kinh nghiệm và trình độ trí tuệ, lại dường như bị số phận nghiệt ngã an bài thất bại. Sự phê phán của cha mẹ rất hay để lại những vết thương không bao giờ lành cho con người. Tôi đã đánh lừa tiềm thức con trai mình như vậy.
Tôi chưa gặp người nào hiểu được bí quyết của công thức này mà lại không đạt được thành tựu lớn trong sự nghiệp của mình. Có lẽ câu chuyện này dạy ta rằng không ai có thể vượt quá sức mình và rằng cả cuộc đời ta phụ thuộc vào hành vi của chính chúng ta! Nếu như có những nguyên tắc nào đó kiểm soát được doanh nghiệp, tài chính và giao thông vận tải, thì cũng chính những nguyên tắc ấy kiểm soát hành vi của con người và quy định địa vị kinh tế của họ. Ông khẳng định rằng cần đưa khoa học này vào chương trình giảng dạy của các trường phổ thông và cao học, và nếu dạy đúng thì sẽ có những thay đổi cơ bản trong hệ thống giáo dục, cắt ngắn được quá nửa thời gian đào tạo.
Gandi cho thấy ý nghĩ cũng giống như ônam châmằ, có khả năng hút những ý nghĩ có tinh thần gần giống mình, làm cho hàng triệu khối óc cùng làm việc nhất trí. Bạn dù có rất muốn cũng không thể đánh lừa được tiềm thức của mình - bạn cần theo những nguyên tắc trình bày trong sách một cách kiên trì và nhất quán. Các trường hàm thụ không quá thiên về việc này, nhưng điều kiện tài chính mà họ đặt ra đã giáo dục được cho con người khả năng ra quyết định, trả tiền đúng hạn, chưa nói đến thói quen phải thực hiện công việc đến cùng.
Ông không phải là nhà thơ, ông không có thiên phú về câu chữ. Quá nhiều người chỉ còn một bước nữa là chiến thắng thì bỏ dở. Henry Ford đủ ôdốtằ để có thể trở thành giàu có.