Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc. Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết. Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người.
Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai. Rất nhiều người quen đến thăm. Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử.
Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo. Khi bị bắt bài thêm lần nữa thế này thì họ lại tiếp tục đổi chiến thuật. Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng.
Ngọn lửa lớn làm ông ta hả hê man rợ. Nhưng nhiều năm qua, tôi không có điều đó với phụ nữ. Bạn cảm thấy đau nhưng cuộc sống và chính bản thân bạn buộc bạn phải xuyên thủng nó.
Con gái có khác, họ thổi bay nhiều cục nặng cho đời sống. Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh. Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ.
Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh. Hình như chưa bao giờ bạn nói mê. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.
Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài. Chắc tớ và thằng em nghĩ nửa đùa nửa thật, chơi thôi. Người giàu làm khổ người nghèo, người nghèo cũng làm khổ người giàu.
Thời gian đã dạy con người bài học yêu thương. Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh. Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết.
Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ. Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ. Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh.
Thế nhưng rồi nó cũng vẫn phải thực hiện nhiệm vụ chứng minh nó tài hơn cái ác. Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt). Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi.