Đây là một sự thật lạ lùng và bi đát: Hàng triệu người không bao giờ nghĩ tới việc tiêu phí một đồng bạc mà luôn luôn phí phạm năng lực của mình một cách vô tư, y như anh lính thuỷ, khi tàu cập bến được tháo cũi xổ lồng vậy. ) Qui tắc đắc nhân tâm gồm trong câu "kỉ sở bất dục vật thi ư nhân", mà tất cả triết gia thời thượng cổ từ Thích Ca, Khổng Tử, Ki Tô. Tôi sẽ trở về phòng giấy xét lại cách làm việc của tôi mới được.
Khi rán kiếm sự kiện, tôi làm như thu thập nó không phải cho tôi mà cho một người khác. Khi lớn lên tôi đi làm ăn ở xa, mỗi năm gần tới lễ Giáng Sinh tôi luôn luôn gởi về ba má tôi một tấm ngân phiếu và năn nỉ hai người ăn tiêu cho sung sướng một chút. Tôi biết bạn đã nghe câu ấy đến ngàn lần.
Canby Robinson thì trong năm người bệnh nằm ở nhà thương John Hopkins, có bốn người đau vì lao tâm, ưu tư quá. Bạn đã kinh nghiệm như vậy rồi chứ? Tôi cũng vậy. Hồi nhỏ tôi thành tâm muốn trở nên một nhà truyền giáo ở phương xa.
"Đây là bí quyết đó: Trước hết tôi bỏ hẳn cách làm việc mà tôi đã theo 15 năm rồi. Bây giờ tôi biết vậy vì tôi đã thấy sức đó thay đổi đời tôi ra sao". Ông tên Tromper Longmay và hãng ông ở đường 40 Wall street.
Nếu cứ ngấm ngầm uất ức không than thở được với ai, rất có thể họ sẽ sinh ra chứng bệnh thần kinh trầm trọng. Bạn nói bạn biết rõ tiêu tiền vào những việc gì ư? Có thể được lắm, nhưng trong 1. Một hôm mua cà rem ở một tiệm nước, bà thấy tiệm ấy cũng bán bánh mà bánh không có vẻ ngon lành gì hết.
Ông Hoàng xứ Galles, bây giờ là công tước Windsor đã nếm cái nùi ấy. Một hôm các sĩ quan thấy ông khóc, liền hỏi duyên cớ. Dù hay dù dở ta phải gảy cây đờn nhỏ của ta trong dàn nhạc của đời.
Bốn tập quán giúp bạn khỏi mệt và khỏi ưu phiền khi làm việc Bộ thần kinh của ông xúc động mạnh quá, lòng tin tưởng tiêu tan. Bà kể chuyện một quả phụ lãnh của công ty bảo hiểm 20.
Nếu bà ta hỏi câu gì thì ông rút cổ, đáp: "Người Mỹ. Và họ ngạc nhiên thấy rằng khi óc đương làm việc, máu trong óc không có dấu hiệu gì tỏ rằng ta mệt hết! Nếu ta lấy máu của một người đang làm việc bằng tay chân, ta sẽ thấy máu đầy những "chất độc do mệt mỏi mà sinh ra". Chúng phái một "thanh toán viên nhà binh" lại hãng tôi - viên này là một đô đốc - và ra lệnh cho tôi giúp đỡ võ quan đó trong khi thanh toán tài sản của công ty.
Ông Théodere Dreiser đã dùng cách ấy. "Không bao giờ tôi vào một tiệm cao lâu, một tiệm hớt tóc hoặc một cả hàng mà không nói một câu làm vui những người tôi gặp. Trước kia tôi thường trả lời miệng mà không chép lên giấy, nhưng từ lâu tôi bỏ lối ấy vì nhận thấy rằng chép những câu hỏi và trả lời lên giấy làm cho óc tôi sáng suốt hơn.
Nhưng anh ta nói: "Trời cao đất dầy!! Hết thẩy khách ăn đều phàn nàn về món ăn dở, sự hầu bàn chậm chạp, trời nóng, giá cao. Phải có một tinh thần và sống một đời vị tha mới được". 466 trang để kể lại thuở sinh bình.