Sec Mỹ

Ngủ chung với hai chị họ vú to ngực khủng cực dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cháu về nhà vẫn bảo các bác chăm sóc cháu rất kỹ đấy ạ. Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ.

    Nơi thì cà phê đèn hiu hắt. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ. Tôi lấy cuốn tiếng Anh không học nữa và bắt đầu chầm chậm tước nó ra.

    Chơi là tất cả mà chẳng là gì cả. Tôi có nhớ một lần về quê ăn cưới, bác ngượng ngùng trong chiếc áo bó cổ lọ. Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết.

    Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia. Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.

    Ở trước cửa hiệu thuốc cạnh nhà, có một cây hoa sữa cưa nhánh gần gốc. Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài. Úi chà! Chơi trò này tí đã chán.

    Thấy đủ, tôi lên ngồi trên ghế. Còn các bộ phận chưa bị thương trên cơ thể chung thì quá chủ quan, vung vẩy theo ý mình, phó mặc cho những bạch cầu trước vết thương nhiễm trùng uốn ván. Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi.

    Tôi chỉ muốn gỡ ra khỏi chuyện này càng nhanh càng tốt. Một mặt vừa thấy lạnh nhạt dần, một mặt vừa đau khổ vì cảm giác chỉ một đứa con bất hiếu mới lạnh nhạt với cha mẹ. Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi.

    Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp. Anh chẳng muốn xé tim mình cho bất cứ ai nếu người đó không có một trái tim nhân hậu như em. Hoàn toàn không ngái ngủ.

    Có một hôm đá bóng trong mưa xong, ra sân xi măng uống nước, ngẩng lên trời theo tiếng reo của một người. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai. Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.

    Vứt béng cái chuyện này đi. Tôi, mọi người gọi nó dậy những hôm đi ăn giỗ, nó nằm ườn, càng gọi nó càng nằm, càng mắng nó càng nằm. Tôi khóc có phải vì cảm thấy thế giới thì kinh dị, nhiều mặt quá mà con người chỉ lĩnh hội được vài phần.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap