Trí óc họ có thể biết rõ lý do của hình phạt, nhưng mẫu hành động xấu này không hề hấn gì-nó không bị ngăn chặn, cũng không có sự đau khổ gắn liền với nó ngay lúc ấy. Tôi thấy mình vô cùng bất hạnh và đau buồn vì từng nhân cách của mình. Ed Roberts là bằng chứng hùng hồn cho thấy điều quan trọng không phải là hoàn cảnh của ta lúc bắt đầu, mà là những quyết định ta làm để đi tới chổ mà ta định tới.
Cách duy nhất để tạo dựng của cải là rút ra một tỷ lệ phần trăm số thu nhập của mình và đem đầu tư trước cho mỗi năm. Bạn hãy nghĩ về điều đó. Cuối cùng sau khi đã thoát được tất cả những rắc rối đó, một trận động đất đã san bằng nhà máy.
Tôi cảm thấy hứng khởi khi tìm hiểu những lý do tiềm ẩn đằng sau những thái độ của người ta, khám phá ra những niềm tin chủ yếu, những câu hỏi, ẩn dụ, tiêu chuẩn và giá trị. Cách duy nhất để chúng ta thực hiện thay đổi ngay bây giờ là chúng ta tạo ra một sự khẩn trương tột độ khiến chúng ta buộc phải làm đến cùng. Nhưng vấn đề là ở chổ chúng ta không tin chắc sự thay đổi là phải làm, mà chỉ là nên làm.
Thường là do chúng ta sợ những đau khổ do sự thay đổi gây ra. Trong thực tế, nhiều người sống theo kiểu mà tôi gọi là"Hội chứng thác Niagara". Lời kêu gọi lừng danh của ông tới mọi công dân Anh đã làm cho giờ phút đó trở thành "giờ phút thiêng liêng nhất" của họ đã nung nấu chí dũng cảm vô bờ của họ và đã làm tiêu tan ảo tưởng của Hitler về bộ máy chiến tranh bất khả chiến bại của ông ta.
Hai sự thay đổi mà mọi người đều muốn có trong cuộc đời đó là gì? Phải chăng tất cả chúng ta đều muốn thay đổi hoặc: Sau cùng, khi anh cảm thấy chắc chắn không có ai ở đó, anh rúc ra khỏi núi thây người và chạy trần truồng suốt 25 dặm cho tới khi tìm được tự do. Xử lý trước tiên việc quan trọng nhất trong danh sách và tiếp tục có hành động cho tới khi bạn thành thào.
Bỗng dưng bạn thấy rằng không hành động lại còn đau khổ hơn là trì hoãn hành động. Khả năng xử lý thông tin của não làm chúng ta choáng váng, nếu chúng ta biết rằng một máy tính-dù là máy tính nhanh nhất-chỉ có thể xử lý từng thông tin một mà thôi. vấn đề ở đây là nhiều khi chúng ta đánh giá không đúng mức điều mình có thể làm hay không.
Tôi đã trở thành một người diễn thuyết xuất sắc là vì, thay vì tập nói mỗi tuần 1 lần, tôi đã quyết tâm nói 3 lần 1 ngày cho bất cứ ai muốn nghe tôi nói. Chắc chắn một điều: nếu bạn không biết các nguyên tắc của người khác, bạn sẽ thất bại vì sớm muộn bạn sẽ vi phạm chúng. Mitchell đã hiểu rằng bị tổn thương, tức giận và thất vọng sẽ không thay đổi được cuộc đời mình, vì thế thay vì để ý đến những gì anh không có, anh đã tự nói với mình, "Tôi còn có những gì? Tôi thực sự là ai? Tôi thực sự chỉ là thân xác tôi, hay tôi còn có gì hơn nữa? Tôi có thể làm gì bây giờ, thậm chí còn tốt hơn trước nữa?"
Vì thế, do sợ thất bại, họ bắt đầu liên tục suy nghĩ sao cho thật "thực tế". Thế mà chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi, tôi đã khám phá ra một sức mạnh nhờ đó tôi đã biến đổi hầu như mọi lĩnh vực của cuộc đời mình. Hầu hết các niềm tin của chúng ta được hình thành bằng các từ ngữ và cũng có thể được thay đổi bởi từ ngữ.
Cậu nhìn ngôi sao bóng bầu dục và nói, "Chú Brown, cháu là người hâm mộ chú nhất đó!" Brown lịch sự cảm ơn cậu bé. Đã hứa, ông phải kiếm cách thực hiện. Tuy nhiên, thái độ ứng xử của con người vô cùng đa dạng đấy, nhưng tôi đã tìm ra một điều cho phép tôi thành công, đó là mọi sự rốt cuộc cũng qui về một số khuôn mẫu chung do những yếu tố chủ chốt làm thành.
Nó sẽ giúp bạn tạo ra năng lượng và ngẫu lực. Có lẽ tất cả chúng ta cần nhớ những bài học của một đứa trẻ. Thất bại vì không hành động.