Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu. Hadan Gula ngồi thẳng người trên lưng con lạc đà và xúc động đáp lại: - Con có thể điều khiển lạc đà quỳ xuống, có thể buộc đồ đạc lên lưng nó và dẫn nó đi nhiều ngày mà không mệt.
Những lợi nhuận nhỏ và chắc chắn vẫn tốt hơn nhiều so với một vụ đầu tư mang lại lợi nhuận lớn nhưng không bảo đảm an toàn. Như chính tôi chẳng hạn, tôi bắt đầu sự nghiệp làm giàu của mình khi còn là một cậu bé và đã mua một con bê cái với giá một đồng bạc. Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc.
Về việc học tập và rút kinh nghiệm, các bạn có nhớ lời người thầy thông thái của chúng ta đã từng dạy không? Thầy nói rằng có hai cách học: một là những điều ta học được nhờ người khác dạy - thường là những kiến thức này không nhiều; còn một là qua quá trình rèn luyện, chúng ta sẽ được trang bị khả năng đi tìm những điều chúng ta chưa biết, để khám phá ra những kinh nghiệm và sự hiểu biết vô tận trong thế giới này. Anh ta không hề biết rằng, dịp may không chờ đợi một kẻ chậm chạp nào cả. Tôi phải trở về nhà, phải trả hết nợ và xây một căn nhà để bắt đầu một cuộc sống mới với tầm nhận thức mới.
Phần dành riêng cho mình không được dưới một phần mười tổng số tiền kiếm ra và phải thu xếp các khoản chi tiêu khác một cách hợp lý để không vượt quá số tiền còn lại. - Vâng! – Con đáp lại – Mong muốn lớn nhất của tôi hiện nay là tích lũy đủ số vàng trước đây cha tôi đã cho tôi. Bởi vì, Nebatur là một thương lái khôn ngoan và tôi rất tin tưởng vào khả năng tính toán thông minh, lanh lợi của anh ta.
Tuy nhiên, bằng những nỗ lực phi thường, Arad Gula đã trở thành một con người được mọi người ở Damacus kính trọng và ngưỡng mộ. Sau này, khi công việc làm ăn phát đạt, anh ấy sẽ trả tiền cho tôi. Bởi vì, tôi nghe tiếng ông chủ bảo rằng sẽ mổ thịt anh khi nào anh bị ốm lần nữa.
Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản. Ở Đền học, bốn người đàn ông đang ngồi trên những tấm thảm nhỏ trải dưới nền nhà chờ những người khác đến. Bỗng nhiên, Hadan Gula lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của ông Sharru:
Vừa lúc đó, trong không trung chợt có tiếng chuông vẳng lại. Anh bạn thân ơi, anh có thể cùng tôi nói chuyện về vấn đề này không? Khi còn nhỏ, chúng ta đã từng cùng nhau tới các thầy tu tế để học sự khôn ngoan. Trước đây, tôi cũng bắt đầu sự nghiệp làm giàu bằng công việc giống như bạn.
Tất cả số tài sản này là của ông và nó chỉ là một phần nhỏ trong số gia sản hiện ông đang có được. Năm 1926, ông xuất bản tập sách đầu tiên mở đầu cho một loạt các tập truyện ngắn nổi tiếng viết về cách thức tiết kiệm, và phát triển tài chính của những nhà kinh doanh. Vậy thì làm sao mà giàu có cho được! Do đó, cho dù cháu là một người làm công nghèo khó, cháu phải làm thuê làm mướn cho chủ để có cái ăn, cái mặc nhưng cháu cũng nên để dành.
- Nếu cậu bằng lòng để thời gian trôi qua và không chịu nỗ lực tìm cách để trả nợ, thì chứng tỏ linh hồn của cậu là linh hồn của một kẻ nô lệ. - Mỗi người đều có một vị trí riêng, và công việc hẳn nhiên không chỉ dành cho người nô lệ. Anh đứng phắt dậy và nói:
Ngược lại, những điều quá đơn giản, nằm trong tầm tay và có thể dễ dàng thực hiện thì nó sẽ không tạo ra những động lực khuyến khích bạn nỗ lực phấn đấu. Sau đó, có thể nói rằng con đã rơi vào những ngày tháng khổ cực và vất vả nhất trong cuộc đời. Cha của ông đã gán ông để lấy một số tiền chuộc để chuộc anh ấy khỏi bị tử hình.