Sec Mỹ

Gặp em trong buổi tiệc sinh nhật

  • #1
  • #2
  • #3
  • Vậy chúng tôi tự tiện xin phép ông - nếu có thể được - thu xếp sao cho hàng của ông tới ga chúng tôi vào buổi sáng, nhất là những khi ông gởi nhiều hàng. Mười lăm năm trước, có lẽ tôi cũng như vậy, khi đọc một câu như vậy. Nhờ nó (và cũng nhờ sự thanh liêm, nghiêm chính của ông) mà ông được quốc dân ủng hộ, khi ông đề nghị đặt những chế độ mới, thay thế chế độ cũ; lại được uy tín lớn trong những cuộc hội họp trước công chúng, tuy ông diễn thuyết rất dở, lúng túng, không hùng hồn chút nào.

    Vì biết rằng quá đúng như vậy: ông Tolstoi chết vì bà đầu độc đời ông bằng những lời đay nghiến cay chua không ngớt, những cuộc xung khắc bất tận. Kể từ thứ hai, tôi nhất định tẩy tờ báo Herald cho hết những bài quảng cáo có hại. Chỉ cần có trí nhớ và biết suy xét.

    Chương Một Nếu bạn bắt buộc phải chỉ trích, thì xin bạn bắt đầu như sau này Loài người muốn gì? Bà ấy (nói rõ ràng từng tiếng, giọng quý phái): "Tôi được hân hạnh hầu chuyện Ngài nào đây?" Tôi: - "Bà không biết tôi đâu. Chúng tôi khuyên nên bỏ ý muốn làm cho khách hàng tin theo mình.

    ít lâu sau khi bắt đầu theo lớp giảng của tôi, ông với vợ đi xe hơi về quê bà để thăm họ hàng. Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D. còn cần phải học rất nhiều.

    Tôi đáp: "Thưa ông, ông trách rất đúng, tôi có lỗi và không có gì để tự bào chữa hết. Mỗi tuần lại thăm ông chủ khách sạn một lần; mỗi khi ông này dự cuộc công ích nào thì ông Duvernoy cũng có mặt tại đó, tới đỗi ông còn mướn phòng ở ngay trong khách sạn đó để "thuyết" ông kia. Xin các bạn đọc - và nhớ thi hành, vì đọc suông không có kết quả - những lời khuyên chí lý sau này của giáo sư Elbert Hubbard: "ở nhà ra, bạn ngửng đầu lên, đưa cằm ra; hít đầy phổi không khí và ánh sáng mặt trời; mỉm cười với mọi người và thân ái siết tay người quen biết.

    Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra. Ông Lyman Abbott hiểu ý, xé bài văn đã tốn nhiều công đó và chẳng cần soạn trước, ông đăng đàn thuyết giáo. Cô này lấy lòng tôi, có lẽ quá khen tôi một chút, nhưng tôi thích như vậy.

    Bạn biết điều đó chứ? Trong một công ty bảo hiểm lớn, tất cả nhân viên phải theo lệnh này: "Không bao giờ được tranh biện". Nó đã làm cho tôi bớt tự phụ, đã cho tôi một bài học tốt. Chông tôi đã bị người ta phản.

    Cái tài nhớ được và kính trọng tên bạn, và tên những người cộng sự của ông, là một trong những bí quyết đã làm cho ông nổi danh; ông tự phụ rằng nhớ được tên họ một số đông thợ của ông, và khoe rằng ông còn đích thân chỉ huy xí nghiệp của ông ngày nào, thì không có những vụ làm reo khuấy rối sự yên ổn và cần mẫn trong các xưởng ông ngày đó. Như vậy chúng ta khích lệ họ cho họ tiếp tục gắng sức. (Ông muốn! Ông muốn! Đồ ngu! Tôi không cần biết ông muốn cái gì hết; hãy nói cho tôi nghe cái mà tôi muốn).

    Ông chịu nhận rằng lời đó đúng. Ông ta không chịu nhận mình lầm, cãi: "Sao? Câu đó mà của Shakespeare sao? Không thể được! Thậm vô lý! Rõ ràng trong Thánh kinh mà! Tôi biết". Thiệt là bậy và ngu quá.

    Họ sống bên nhau, như để trả một cái nợ tiền kiếp cho nhau vậy. Những sự thách đố như vậy bao giờ cũng kích thích được một cách chắc chắn những người có tâm huyết. Loài người cho tên mình là vinh dự lắm - Cho nên tìm đủ cách truyền nó lại đời sau.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap