Tôi khuyến khích bạn, như tôi đã khuyến khích tất cả học viên của mình, hãy tập hành động bất chấp nỗi sợ hãi, sự bất tiện, cảm giác không thoải mái ngay cả khi bạn chưa hề sẵn sàng để làm việc này. Người nghèo không tin rằng họ xứng đáng có chiếc bánh ngọt, nên họ gọi một chiếc bánh rán rỗng ruột rồi cứ nhìn vào lỗ thủng đó mà thắc mắc tại sao họ “không có gì”. , qua đó thay đổi kế hoạch tài chính trong tâm thức của bạn sang hướng hỗ trợ bạn, giúp bạn gặt hái thành công về mặt tài chính.
000 chiếc bút, gửi chúng cho bên đặt hàng và sung sướng ngồi đếm tiền lời. Tôi gọi đó là quá trình năng lực tư duy (bạn hãy đánh dấu những từ này), và nếu bạn thực hành đúng như vậy, cuộc sống của bạn sẽ thay đổi tích cực đến không ngờ. Yếu tố này song hành với việc tiết kiệm tiền, nhờ đó bạn có thể chủ động tạo ra một cách sống mà bạn không cần tiêu tốn quá nhiều tiền.
Đấy không phải là việc của bạn. Trước kia tôi tin rằng những gì tâm trí tôi nói đều đúng, nhưng rồi tôi học được là trong nhiều trường hợp, trí óc tôi chính là trở lực lớn nhất để tôi tiến đến thành công. Tôi cũng từng có suy nghĩ như vậy.
Thứ hai, bạn hãy luyện tập để trở nên nhiệt tình, hưng phấn và thích thú bất cứ khi nào bạn tìm thấy hay nhận được tiền bạc. Một số lại khác hẳn cha mẹ trong vấn đề tiền bạc. Vậy vợ tôi đã học được gì về chuyện tiền bạc?
Natalie chi tiêu nhiều đến mức cô không thể thanh toán cho những nhu cầu thiết yếu nhất. Đối với đa số chúng ta thì suy nghĩ đó xuất phát từ việc phải nghe hai mươi câu “Không!” cho mỗi câu “Được!”, mười câu “Bạn sai rồi!” cho mỗi câu “Bạn làm đúng!”, và năm câu “Bạn kém quá!” cho một câu “Bạn giỏi thế!”. Một trong những nguyên tắc chúng tôi dạy (trong một khóa học khác) là Sức mạnh của Mục đích.
Sự sợ hãi cũng khiến cho việc “luôn phải chứng tỏ mình” trở thành một thói quen, một cách sống quen thuộc đến nỗi thậm chí bạn không hề nhận ra rằng nó đang điều khiển bạn. Những người thuộc tầng lớp trung lưu ít nhất còn đi xa hơn một bước, song đáng buồn thay, đó chỉ là một bước nhỏ. đặn theo dõi và điều chỉnh bảng cân đối này mỗi quý.
Người giàu có nhiều tiền mà lại chi tiêu ít, trong khi người nghèo có rất ít tiền mà chi tiêu quá nhiều. Một trong những nhà phát minh, nhà triết học vĩ đại nhất của thời đại chúng ta, Buckminster Fuller, đã nói: “Mục đích cuộc sống của chúng ta là bổ sung giá trị cho con người ở thế hệ này và những thế hệ mai sau”. Tôi sẽ chọn cho mình những cách suy nghĩ mới có thể giúp tôi có được hạnh phúc và thành công.
Sau cùng, cách duy nhất để có thu nhập thật sự tương xứng với giá trị bản thân là bạn hãy chọn phương án nhận tiền công dựa trên hiệu quả công việc. Vì không muốn là người xấu, tiềm thức của anh đã không muốn mình là người giàu. Khi được hỏi về bí quyết thành công, ông chỉ nói: ”Mọi thứ đã thay đổi kể từ khi tôi bắt đầu suy nghĩ lớn”.
trước, lúc còn túng bấn, tôi vẫn thường lái chiếc xe cũ nát. Có thể suy ra là: Nếu một ai đó không sẵn sàng đón nhận phần mình, tiền sẽ phải đến với những ai đang sẵn sàng. Nếu bạn cảm thấy sự tự do, nghĩa là bạn đang đi đúng hướng.
Một số người cứ mải miết để dành, để dành, để dành, và đến khi phần trách nhiệm và lý trí đã được toại nguyện thì phần nội tâm lại không thỏa mãn. Thay vì chịu trách nhiệm trước những gì diễn ra trong cuộc sống của mình, người nghèo thường chọn cách chơi trò đóng vai nạn nhân. Muốn “trưởng thành” và làm “người lớn”, bạn phải mở rộng vùng thoải mái của mình.