Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm. Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi. Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét.
Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất. Cái nào không nhớ được thì cũng tốt. Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt.
Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ. Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách. Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ.
Bạn chấp nhận khuôn khổ như một cuộc chơi đầy thử thách. Hoặc về sau mới lí giải được. Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại.
Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi. Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện. Mà còn thua trắng về tài năng.
Và bon chen không bẩn, không ác. có một đứa bị nằm trần truồng trên sàn lạnh cho đến sáng mà chẳng đứa nào đoái hoài vì nó trơ trọi không kẻ thân thích suy ra không có tiền và thế là chỉ đến lúc nó sắp chết thì sợ hậu họa bọn mày mới chịu xúm lại Nhiệm vụ đào tạo, bảo vệ, cứu chữa con người của giáo dục, an ninh, y tế đã không còn là mục tiêu mà mỗi công dân trong ngành hướng tới.
Kẻ biết dung hòa là kẻ được chọn lọc sau đào thải nghiệt ngã của tự nhiên và xã hội. Phải biết giữ sức khỏe mà học chứ. Và cho bạn thời gian để giúp họ nhìn thấy điều đó.
Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình. Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ. Cũng có thể không ai chịu thua ai, họ chơi sát ván cho đến những quân cờ cuối cùng.
Người rỗng như không có lực. Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35. Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.
Người đọc qua một số nét phác như vậy có thể hình dung ra một không gian, thời gian hay trạng thái khác cái mà người viết đã trải qua. Đó gọi là biết chơi. Tôi lên gác và nẩy ra cái ý định xé.