cô mới chịu ngồi ăn. Nếu bạn và tôi chúng ta cùng thừa hưởng của tổi tiên những đặc điểm về thể chất và tinh thần như những kẻ thù của chúng ta, nếu chúng ta cũng sống như họ, cũng hưởng những hạnh phúc hay những ưu phiền như họ, chắc chúng ta cũng hành động như họ. Tôi đang đi thẫn thờ như người không hồn, bỗng thấy tiến tới một ông già cụt cả hai chân.
Tôi muốn bạn giúp đỡ người theo cách ấy. Hãng đánh cá với thân chủ rằng những tai nạn mà họ lo đó không bao giờ có hết. Như vậy luôn tám tuần lễ.
Khi tôi nghĩ vậy, tôi thấy trước kia tôi ngu quá. Đại tướng Washington, Robert E. Như vậy có khó giải quyết được các vấn đề cũng là dĩ nhiên".
Bởi vậy tôi chẳng hề cản. Chúng tôi nghèo, lúc nào cũng đeo nợ. Tôi làm việc đầu tắt mặt tối suốt ngày đêm.
Thời oanh liệt của tôi quả đã qua hẳn. Tôi giữ chiếc còi ấy làm kỷ niệm để nhớ một người đã biết coi rẻ những chuyện lặt vặt. ta không bao giờ dạy chúng tỏ lòng biết ơn với người khác thì sao ta lại mong chúng biết ơn ta?
Xin chân thành cám ơn bác Vvn và xin gởi phiên bản mới đến các bạn khoái. Khi viết chương này, tôi nhận được bức thư của một ngườiđàn bà mạt sát Đại tướng William Booth, người lập ta "đạo binh [31] tế độ lầm than". Bà đưa ra một chiếc bánh làm mẫu.
Cách đây mấy năm, khi tới một vùng hẻo lánh miền Floride, tôi đã làm quen với một trại chủ. Họ mới bắt đầu khuyếch trương. Phần đông đều dơ tay.
Phải, lãng phí năng lực và lo lắng, vì sợ không bao giờ làm xong công việc của mình". Như vậy, đáng lẽ thù oán, ta hãy thương hại và cám ơn Chúa đã sinh chúng ta không giống kẻ thù ta. Nhưng tôi đã thay đổi thái độ tinh thần để giúp cơ thể tôi tự trị lấy căn bệnh".
Họ thấy họ lớn hơn ông Trời, vì muốn làm gì thì làm kia mà! Một mặt khác, họ thường muốn áp chế và trách móc mọi người nhưng nếu ai cũng đồng ý với họ luôn luôn, thì họ còn áp ché ai được nữa? Phương pháp đó có kết quả tốt và chưa bao giờ con bệnh của tôi tự tử hết". Nhờ có nó tôi sẽ tránh được hai nạn này là: hấp tấp và do dự. Bà Vicki Baum, một tiểu thuyết gia trứ danh, nói rằng khi còn nhỏ, bà được một ông già làm nghề hát xiếc dạy cho một bài học quan trọng nhất trong đời bà.
Vợ con tôi khóc lóc mà tôi thì càng bị vùi sâu vào cảnh thất vọng. 000 thùng lúa, khiến giá lúa phải tăng lên. Trông họ, ta thấy ngay là họ thất tình, đau đớn vì bệnh não.