- Thưa ông Algamish! Ông là một người rất giàu có. - Này anh Rodan ơi! Đây là một việc đáng để bàn bạc đấy, và anh rất khôn ngoan khi đến trao đổi ý kiến với tôi. Do đó, ông ta đã đặt cược một món tiền lớn cho bất cứ ai có ngựa chạy nhanh hơn con ngựa của mình.
Nhưng sau đó do muốn làm giàu nhanh chóng, nên hắn ta không ngần ngại tham gia vào những cuộc đầu tư liều lĩnh, không tìm hiểu cẩn thận nên đã phá sản. Hẳn các bạn còn nhớ khoảng thời gian tôi đang là một người thợ khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét với tiền công ba cắc bạc mỗi ngày. Chị là người thân duy nhất của em và em cũng rất mong chồng của chị có cơ hội để trở nên giàu có.
- Vì ông là người đưa ra vấn đề này, nên trước hết chúng tôi rất mong nghe ý kiến của ông Những chứng tích còn lại cho thấy Babylon là nơi sản sinh những kỹ sư đầu tiên, những nhà thiên văn học đầu tiên, những nhà toán học đầu tiên, những nhà tài chính đầu tiên, và là dân tộc đầu tiên có chữ viết. - Chắc cậu không biết, hiện giờ chính tôi cũng là một nô lệ.
Khi để ông chủ lò gạch đi mua trang sức, số tiền cháu để dành có thể đã bay theo mấy khói! Chàng trai trẻ tuổi ơi, vậy là cháu đã chặt đứt rễ cây giàu có của cháu rồi. – Bansir trầm ngâm lên tiếng. Các anh nên học thuộc lòng ngay từ bây giờ và không ngừng tìm hiểu, khám phá để nắm được ý nghĩ của nó một cách thấu đáo.
- Đây là một vấn đề rất hay và đáng để chúng ta thảo luận. Bởi vì có rất nhiều người thấy vàng thì mắt sáng rực lên và ý muốn chiếm hữu nó hiện rõ trên gương mặt. Khi đó, cả gia đình bạn được sống yên vui, hạnh phúc trong ngôi nhà của chính mình.
Cho đến khi những nhà địa chất thu thập được nhiều mảnh gốm và gạch vỡ do những cơn mưa xói mòn đất đá phơi bày ra. Vì vậy, bằng một chút khôn ngoan tôi đã nhận định rằng, nếu muốn đạt được thành công, tôi cần phải có thời gian và học hỏi thêm kinh nghiệm sống. Từ khoảng năm 540 trước Công nguyên trở về trước, không có một đạo quân xâm lược nào chiếm được Babylon.
Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu. Ngay cả cháu cũng vậy, ta có thể đặt niềm tin vào cháu chứ? – Sharru Nada nhìn thẳng vào mắt của Hadan Gula. Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi.
Ông nghĩ về Kẻ cướp biển với tất cả những nỗi đắng cay của anh ta, và ước mình có sức mạnh để tiêu diệt sự tàn bạo. Aggar đành phải đi vay. - Người phụ trách đáp.
Ông ấy đã làm rất nhiều việc thiện. Thế đấy, từ mỗi một đồng tiền kiếm được dù rất nhỏ, tôi đã biến nó thành một đám nô lệ bằng vàng làm việc cho tôi. Tuy nhiên, có lẽ quen với lối sống giang hồ khi còn làm đạo tặc, nên tôi nghĩ cuộc đời của tôi sắp bước vào những cuộc phiêu lưu mới.
Tarkad cảm thấy do dự trước sự thay đổi thái độ của Dabasir. – Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt. Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn.