Để những nguyện vọng của mình được thực hiện, ít nhất bạn phải thành công về mặt tiền bạc. Ông đã xuất sắc vận dụng các câu chuyện có không khí của thời kỳ Babylon cổ để minh họa cho những vấn đề mà ông đưa ra. Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát.
Nhưng hãy nói cho tôi biết, anh đã từng cho nhiều người vay tiền, vậy có khi nào những người đó không trả lại tiền cho anh không? Số tiền tôi kiếm được nhờ cây đàn lia này cũng nhanh chóng bay đi hết. Đến khi người vay đến trả tiền, tôi sẽ trao lại vật đó.
- Thưa ông Algamish! Ông là một người rất giàu có. - Giàu đến nỗi nhà vua phải tìm tới ông ta để nhờ hỗ trợ về vấn đề ngân khố. - Một khởi đầu hay đấy! – Arkad ủng hộ.
Lúc bước vào tuổi thanh niên cho đến tận bây giờ, chúng ta đã cùng chia sẻ những đắng cay, ngọt bùi với nhau và vẫn luôn giữ được tình bạn thân thiết. – Chàng thanh niên chán nản đáp Cũng do vậy, tôi rất thận trọng khi đề ra những mục tiêu cho mình nhưng một khi đã có mục tiêu thì tôi nhất quyết phải hoàn thành.
Trước đây, tôi nghĩ rằng nó là điều mà ai cũng mong ước và nó có thể xảy ra không cần bất cứ sự nỗ lực nào của con người. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy. Khi ông Algamish qua đời, tôi đã nhận được một phần tài sản của ông ấy đúng như thỏa thuận trước đây.
Những thực khách khác cũng mang thức ăn đến và vây quanh hai người. - Cuộc sống đem lại nhiều thú vị cho con người. – Tôi tỏ lời cám ơn bà Sira.
Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều. Bà Swasti, người nô lệ làm quản gia cho ông Nana-naid, luôn cho ông ăn uống đầy đủ vì ông vẫn thường giúp bà ấy làm những công việc nặng nhọc. Chúng ta đâu phải là người bảo trợ cho ông ấy! – Ông đáp một cách không suy nghĩ.
Ông Nana-naid, chủ mới của ông, đã dạy cho ông cách giã lúa mì trong cối đá, rồi đến cách đốt lửa trong lò và cách nghiền hạt mè cho thật nhỏ để làm bánh mật ong. Nghe ông cháu nói vậy, ông rất vui mừng và tràn đầy hy vọng. Ông Sharru Nada bỗng chú ý đến ba ông lão đang cày ruộng bên vệ đường.
Còn nếu ông chủ không đi đâu cả, anh chỉ việc nằm nghỉ ngơi và gặm cỏ non suốt ngày. Nếu tôi chỉ tìm được khách hàng ở hai nơi thì tôi phải cố gắng sao cho nơi thứ ba cũng được như thế, chứ không thể tự nhủ rẳng để đến sang năm mình sẽ bù vào. Còn nếu anh Araman thất bại, thì số tiền anh ấy nợ cũng không vượt quá khả năng chi trả của anh ta.
Thế mà nhìn lại, đắng cay của chúng ta lại nhiều hơn hẳn ngọt bùi. - Cám ơn ông đã chỉ cho tôi một con đường mới! Tôi đã cảm thấy linh hồn tự do trỗi dậy trong tâm hồn mình - Người kia có vóc dáng đẹp đấy chứ? Người dẫn đầu cả đoàn đó! – Kobbi chỉ vào người không mang vác gì cả, tay cầm chuông đi trước đoàn người, thỉnh thoảng lại gióng lên âm thanh cảnh báo khách bộ hành dẹp lối cho đoàn nô lệ đi qua.